Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Nhật khởi động radar theo dõi Trung Quốc tại biển Hoa Đông

>> Mười phương thức để thao túng dư luận
>> Phát hiện mè đen bị nhuộm than pin tại Phú Yên
>> Đây là lí do người đi muộn lại dễ thành công hơn
>> TT Dũng bị tố vay nợ ngập đầu… WB cắt tiền ODA, Việt Nam nguy!
>> Bắc Kinh "nổi giận" vì Panama mời lãnh đạo Đài Loan ngang hàng Trung Quốc


Thanh Hà

RFI - Ngày 28/03/2016, Nhật Bản khánh thành hệ thống radar mới trên đảo Yonaguni, gần Đài Loan và quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, nơi có tranh chấp chủ quyền với Trung Quốc. Mục tiêu của căn cứ này là theo dõi các hoạt động của Hải Quân Trung Quốc và phục vụ các chiến dịch quân sự của Nhật Bản trên biển Hoa Đông.

Lắm tướng, nhiều ban bệ, lãnh đạo thế ngân sách nào chịu cho nổi?

>> Chắc nó trừ mình ra
>> Không đốn hạ cây xanh trên đường Tôn Đức Thắng
>> 10 tội danh thay đổi hình phạt tù bằng hình phạt tiền từ 1/7/2016
>> Cô gái xứ Nghệ và ước mơ trở thành công dân toàn cầu
>> Công ty đa cấp Thiên Ngọc Minh Uy, Amway, Unicity bị kiểm tra


Lê Thọ Bình - Lê Anh

VietTimes - "Có tổ chức chỉ có chục người mà tới 7-8 lãnh đạo. Một Vụ trưởng, ba bốn hàm vụ trưởng; rồi vụ phó, thậm chí năm bảy vụ phó. Bao nhiêu lãnh đạo thì chừng ấy xe cộ, lái xe. Ngân sách nào chịu cho nổi" , PGS.TS Lê Quốc Lý, Phó giám đốc Học viện Chính trị Quốc gia HCM chia sẻ.

Cạnh tranh để chọn người tài

Nghiên cứu văn hóa, có rộng thì mới có sâu





Tạp chí Văn hóa Nghệ An số ra 1-5-2015 đã in bài Nghiên cứu văn hóa từ góc nhìn của Vương Trí
Nhàn



Dựa trên cơ sở bài đó, tôi viết lại thành bài “tự
phỏng vấn” sau đây, xin được coi như một thứ “tự thú” nghề nghiệp. Cảm ơn
bạn Phan Thắng về một số câu hỏi gợi ý.







Đòi
hỏi tự nhiên của nghề nghiệp





--
Ông đã đến với nghiên cứu văn hóa như thế nào
?


 Từ hè1982, bên Thông tấn xã Việt Nam cho
ra tờ báo tuần khổ nhỏ Thể thao và văn
hóa, v
ới hai anh Hữu Vinh và Hà Vinh làm nòng cốt. Các anh ở đấy rất thạo về
văn hóa phương Tây và được phép mang những kinh nghiệm học được ở phương Tây để
đổi mới cách làm báo.  Báo chí Hà Nội hồi
đó, kể cả tờ Văn Nghệ của Hội nhà văn, mang nặng tính chất công báo và tình trạng
đông cứng này đã tồn tại suốt những năm chiến tranh. Nguyễn Quân, một người bạn
tôi học ở Đức về, có tư duy khá hiện đại, cũng từng công nhận
là TT&VH góp phần mở ra cả một giai đoạn của báo chí văn nghệ Hà Nội.  Đang loay hoay tìm đường chúng tôi tìm thấy ở
tờ báo này một môi trường để học hỏi. Tôi được viết theo cách của mình, bằng thứ
ngôn ngữ báo chí hiện đại mà tôi học được qua các bài dịch hoặc viết lại từ báo
chí nước ngoài.


 Mấy năm đầu, làm với TT&VH tôi chỉ giữ
trang văn học. Chợt xảy ra một công việc. Từ năm 1991, bên Viện khoa học xã hội  “chạy” được một đề tài cấp nhà nước là chương
trình nghiên cứu về văn hóa do Nguyễn  Hồng
Phong làm chủ nhiệm, trong đó có đề tài Đề cương văn hóa Việt nam trong giai
đoạn mới (KX 04-17)
. Tô Hoài được phân công quản đề tài này. Ông chọn Hoàng
Ngọc Hiến, Ngọc Trai và tôi làm chân rết. Trong thời gian làm thư ký cho đề tài,
tôi có dịp đọc tàm tạm một số sách từ lý luận văn hóa nói chung tới các
công  trình nghiên cứu về văn hóa VN trước
đây. Bản thân tôi đã viết được một tiểu luận hơn trăm trang đánh máy mang tên Sơ bộ tìm hiểu di sản văn hóa Việt Nam
(đã đưa lên trang blog của tôi).





                -- Sao đến nay nó không được in ấn?


Sự thực là nó còn yếu. Hồi
ấy, tôi chỉ mới vỡ lòng về văn hóa VN. Thứ 
lý luận văn hóa tôi dùng lúc đó cũng là các tài liệu nghiên cứu văn hóa
Anh Mỹ,  dịch ra tiếng Nga – và đây là chỗ
“tự mở đường” của tôi, song việc học hỏi đâu có là chuyện ăn xổi vài năm như thế
được.


Vả chăng, tôi cũng tự biết
cái tạng của mình. Tôi không đi theo lối hàn lâm dù là rất coi trọng các tài liệu
hàn lâm. Tôi chỉ làm những thứ người ta gọi “cò con”.  Sẵn các tri thức tích lũy được từ thời gian
làm việc trong nhóm Tô Hoài, lại được các anh ở báo TT& VH cổ vũ, -- nói
theo ngôn ngữ trong nghề là “có tờ báo trong tay” – tôi mạnh dạn xông lên viết
các bài phiếm luận về văn hóa, ngoài TT&VH gửi đăng cả trên Tuổi trẻ, Nông thôn ngày nay, Người đại biểu
nhân dân, Thời báo kinh tế Sài gòn
… và sau này đã tập hợp lại một phần
trong hai cuốn sách Nhân nào quả ấy
(2004) và Những chấn thương tâm lý hiện đại
(2009).


Từ đó trở đi, việc học hỏi
lý luận văn hóa vẫn được tôi theo đuổi đều đều. Tôi cho rằng ngay khi viết về
những vấn đề thời sự như bạo lực lễ hội, sự vô cảm trong con người... các nhà
báo cũng phải có một cái khung lý thuyết chắc chắn thì bài viết mới sâu sắc được.





Đằng
sau thói hư tật xấu là các khía cạnh


 làm nên tính cách dân tộc





-- Đến khi nào thì ông bắt đầu các
bài viết trong mục
Thói hư tật xấu người Việt, cái chuyên đề  nó
đã mang lại cho ông sự nổi tiếng cùng rất nhiều tai tiếng?


Khi viết riêng về các nhà văn, tôi đã mang tiếng là chỉ
thạo về việc nhìn ra thói xấu cùng những non kém của đồng nghiệp. Khi nhìn
chung ra cả xã hội, tôi cũng cứ chứng nào tật ấy. Thế thì làm sao mà dám đi vào
nghiên cứu văn hóa như tôi định làm.


May quá một lần, tôi tìm được những gợi ý.


Trong khi ước ao đi tới một sự khái quát về văn hóa
VN, ngoài việc đọc lý luận chay, tôi thường 
tìm đọc các cuốn lịch sử văn hóa nước ngoài, lấy đó làm mẫu để học theo.
Có một điều thú vị là mở đầu các cuốn lịch sử văn hóa ấy, các tác giả ngoại quốc
thường dành khá nhiều tâm lực cho việc trình bày lý luận chung về văn hóa và ở
đó tôi tìm được điểm tựa cho các lý lẽ mà tôi mới chỉ nhận biết theo cảm tính.
Lần ấy tôi tìm được cuốn Đại cương lịch sử
văn hóa Trung Quốc
Ngô Vĩnh Chính và Vương Miện Quý chủ biên,  Lương Duy Thứ và các đồng sự VN lo việc dịch
ra tiếng Việt , nxb Văn hóa—thông tin 
H.2004. Ở  bộ sách này, tôi đọc được
cả một chương mang tên Tinh hoa  và căn bã của văn hóa Trung quốc, trong
đó nêu lên một khái quát: “Đương nhiên văn hóa Trung quốc có mặt ưu tú nhưng
cũng có mặt lạc hậu thậm chí thủ cựu thối nát
.”
(Sđd
tr 22)
.


Trong phần viết 
về ảnh hưởng của triết lý tới  dân tình, phong tục, các tác giả này có
đoạn viết liên quan tới toàn bộ tính cách dân tộc Trung Hoa:


--  Tinh thần nhân văn thành thục quá sớm của
triết học cổ đại Trung Quốc, sự lan tràn của luân lý đạo đức, cách nhấn mạnh
quá đáng tới sự hài hòa và trung dung, tất cả những đặc điểm đó cũng đem lại
nhiều ảnh hưởng tiêu cực cho dân tộc ví như thiếu tinh thần mạo hiểm, vượt khó,
năng lực tự lập tự giải quyết mọi việc .thấp kém, tập quán tư duy thiên về hình
như thượng [
một thuật ngữ nay ít dùng; thời trước nó
được xem là tương đương với khái niệm siêu hình học
],
các quan niệm truyền thống mang tính tuần hoàn phong bế… Rồi sự hình thành tính
cách dân tộc nội khuynh, bảo thủ thuận tòng, không tranh đấu…Những điều đó cần
thẳng thắn nhìn nhận (sđd, tr 83).


Từ
lúc nhồi được cái thứ đó vào đầu, tôi thêm cả quyết trong việc dành hẳn một phần
công việc cho mục thói hư tật xấu.


--Tức
là ông đã được giải phóng về mặt tư tưởng?


Tôi
cũng định nói như vậy. Nên nhớ là tôi đi vào con đường nghiên cứu văn hóa một
cách nghiệp dư. Phần lớn các nhà nghiên cứu hiện thời thiên về tìm cách
nói  một chiều, nói tốt, nói theo hướng
ca ngợi hết lời đối với văn hóa VN. Hóa ra họ chỉ minh họa các ý tưởng mà người
ta đặt hàng cho họ. Do không bị bó buộc vào một nhiệm vụ nào được giao – đúng
ra là không kiếm sống, kiếm danh vị và lợi lộc từ công tác nghiên cứu, -- tôi cảm
thấy mình có được chút tự do tối thiểu. Nhưng tôi vẫn bị cái lý luận chính thống
về văn hóa đương thời khống chế. Nhờ nhìn rộng ra các nền văn hóa khác và  tìm được những cơ sở lý luận khác, tôi mới thực
sự tự do với nghĩa đi trên một con đường riêng tôi thấy đúng đắn nhất.


--
Nhiều lần ông đã bị ăn đòn vì loạt bài 
thói hư tật xấu này.


Về
chuyện bị đám đông ném đá thì không nói làm gì. Tôi còn bị cả bạn bè và các đồng
nghiệp chê bai, hiềm khích, bác bỏ.


Tôi
nhớ khoảng những năm 90, đọc các phác thảo của một người nay trở thành giáo sư
đầu ngành của giới nghiên cứu văn hóa, tôi có bảo với ông mấy ý:


*  chỗ kiểm tra để biết một hướng nghiên cứu có
đúng hay không là đối chiếu nó với thực tiễn.


*
bởi lẽ văn hóa là cái làm nên nội lực của một cộng đồng cho nên, với bức tranh
văn hóa như anh miêu tả, thì tôi nghĩ là dân VN sẽ không có một cuộc sống khó
khăn bế tắc như hiện nay.


*
Anh cho phép tôi đi tới cùng của sự suy nghĩ nhá. Với một dân tình như hiện nay
bức tranh văn hóa mà anh vẽ ra thậm chí có tác dụng ru ngủ họ, làm hại họ.
Nghĩa là nguy hiểm cơ đấy.


Ông
ta giận tôi lắm. Sau khi gọi điện xỉ vả tôi là dân nghiên cứu nghiệp dư mà đã
ti toe,  không đọc nhiều sách bằng ông
nên không thể nói liều …, không bao giờ ông muốn nhìn mặt tôi nữa.


Những
cú đòn như vậy có mang lại  chút nào tích
cực?


 Ồ có chứ. Tôi phải cảm ơn
các ông như ông bạn quý đó. Nghĩ đến họ, tôi lo nghiên cứu các vấn đề cần viết
một cách kỹ lưỡng hơn, để viết  thuyết phục
hơn.  Không chỉ văn hóa học mà đây cũng
là lúc tôi phải trở lại với sử học, dân tộc học, ngôn ngữ học, và nhất là  xã hội học...Có rộng mới có sâu. Cái ý tưởng
mà lần đầu tôi dọc được từ một bài viết của cụ Đặng Thai Mai, giờ càng thấy
đúng.


Một mảnh đất hoang


-- Theo ông, đối tượng, phạm vi, nhiệm vụ của cái mà ông gộp
chung lại là văn hóa học  là gì và được
xác định như thế nào?


Hồi đầu cách mạng ta có Hội
văn hóa Cứu quốc, tập hợp mọi trí thức khoa học xã hội và tự nhiên trong đó có
các nhà văn nghệ. Tới 1948, Hội này còn mở Đại hội lần II. Nhưng sau đó Hội Văn
hóa này -- nghe nói là thuộc quyền ông Trần Huy Liệu cai quản -  gần như tự giải tán. Trong bàn tay lèo lái của
ông Tố Hữu, văn học và các ngành nghệ thuật khác tách ra thành Hội Văn nghệ VN
sau đó thành các Hội mỹ thuật, âm nhạc ...riêng. Riêng văn học bị tách ra khỏi
khối văn hóa mà đặt trọng tâm vào việc làm công tác tư tưởng mà đầu mối cao nhất
phụ trách toàn bộ là ông Trường Chinh. 
Lâu dần, chất tư tưởng át đi cả văn hóa. Mà việc nghiên cứu tổng quát về
văn hóa sau này có được tổ chức thì cũng quá yếu ớt, chỉ minh họa cho các ý tưởng
từ trên dội xuống.


 Thành ra người nghiên cứu văn hóa hiện nay như
đứng trước một cánh đồng hoang. Tôi chỉ là một cá nhân đơn thương độc mã trên
đường, không chịu trách nhiệm với ai, vả chăng cũng đang mầy mò, nên chẳng biết
nói gì ngay về những cái gọi là đối tượng,
phạm vi, nhiệm vụ
mà nhiều người đặt câu hỏi. Chỉ biết rằng từ lịch sử văn
hóa tới mối quan hệ văn hóa VN và nước ngoài, từ phong tục tập quán văn chương
nghệ thuật tới các vấn đề chính trị xã hội …chả cái gì mà tôi thấy không cần
thiết. Trong nhiều cuốn nghiên cứu văn hóa từng quốc gia từng cộng đồng riêng,
tôi thấy người ta đều dành rất nhiều giấy mực cho việc tổ chức xã hội, việc quản
lý quốc gia…Làm sao mà bây giờ tôi lại dám đề nghị rằng nhiệm vụ của các nhà
nghiên cứu văn hóa VN cũng bao gồm cả những việc đó. Có đề nghị cũng không ai
làm. Vì những người quản lý  xã hội không
muốn ai nghiên cứu về họ, từ xưa đến nay ở VN là vậy, lâu dần nó thành một vùng
cấm, ở ngoài văn hóa.


-- Thiếu xót lớn
nhất của nghiên cứu văn hóa thời nay là gì?


Là không chịu làm cái việc mà xã hội cần là giúp vào
việc tự nhận thức của cộng đồng,  mà lại
loanh quanh làm những việc vá víu lặt vặt. 


-        
phải là tình hình bên Tàu bên Nga cũng vậy?


Đúng. Nhưng nên nhớ đó chỉ là trên bề mặt. Khoa nghiên
cứu văn hóa của họ có bề sâu lịch sử,  phần  ta giống họ là phần ngày nay họ đang muốn từ
chối. Bây giờ người ta lại làm khác rồi nên rút lại, thấy ta chẳng giống ai cả.


-- Trở lại câu
chuyện lý thuyết. Một công việc như  phê
bình văn hóa tất nhiên phải dựa trên các cơ sở lý thuyết. Trên thế giới, văn
hóa học đã hình thành và phát triển hơn 100 năm rồi với nhiều trường phái khác
nhau, ở ta chậm hơn nhiều nhưng cũng đã có từ nhiều chục năm nay. Và chúng ta
cũng đã tiếp thu nhiều lý thuyết văn hóa khác nhau từ bên ngoài vào. Tại thời
điểm hiện tại, ở nước ta, công việc nghien cứu văn hóa nên có sự lựa chọn lý
thuyết như thế nào để có thể nói là khả dĩ phù hợp nhất?


Văn hóa học, các lý thuyết
về văn hóa, nhân học văn hóa... Trong giới
nghiên cứu người ta sử dụng nhiều  cái
tên khác nhau,  mỗi khái niệm có xê xích
chút ít, song chúng ta không cần phải 
quá lo lắng khi lo học.   Tôi chỉ không 
đồng tình với những người cho rằng ở ta đã có sự chuẩn bị về lý thuyết,  văn hóa học đã được vận dụng làm nền tảng cho
các công trình nghiên cứu. Tôi thấy chúng ta toàn học lỏm học mót rồi về chọe
nhau. 


Nhìn ra nước ngoài là thấy rõ. Như trên đã trình bày, ở
nước Nga xô viết cũng như ở Trung quốc một thời văn hóa đều bị gộp vào công tác
tư tưởng, lúc đó ở họ quan niệm sử học thì cổ lỗ mà nhìn chung gần như không có
xã hội học văn hóa học gì hết.


Sau khi có những
thay đổi, các nhà nghiên cứu cho du nhập thẳng những quan điểm lý thuyết của
Anh- Mỹ, nơi mà lý thuyết về văn hóa phát triển đến những đỉnh cao và có ảnh hưởng
khắp thế giới.


Tôi nói điều này là dựa trên hai cuốn sách đang có
trong tay:


1/Trung Hoa văn
hóa sử
của  Phùng Thiên Du, Hà Hiểu
Minh, Chu Tích Minh hai tập thượng hạ Thượng
hải nhân dân xuất bản xã
, 2005.


2/ Văn hóa học
thế kỷ XX
. Bách khoa toàn thư. Nxb Sách
tổng hợp 
thuộc quỹ hỗ trợ khoa học
và văn hóa Sankt- Peterburg 1996.


 Nga và Trung quốc
đã vậy, họ đã thành khẩn học hỏi cái tiên tiến nhất của thế giới, bất chấp rằng nó từ phương Tây lại. Tôi nghĩ rằng chúng ta cũng chẳng có sự lựa chọn
nào khác.


-- Tính cấp thiết
của việc du nhập lý luận văn hóa mà ta hoàn toàn xa lạ này là gì?


Là ở đó, tất cả các thuật ngữ khái niệm đều có một ý
nghĩa khác so với cách hiểu của chúng ta hôm nay. Đó là một. Thứ hai, thật bất
ngờ, chỉ với những định hướng của nó, ta mới gỡ ra được những vướng mắc cơ bản
đang níu kéo ta lại.


 Ví dụ, các nhà nghiên cứu văn hóa hiện nay quá tin tưởng
vào thuyết tương đối văn hóa. Theo thuyết này, mỗi dân tộc đều có nền văn hóa
riêng, các nền văn hóa này đều bình đẳng với nhau. Ta dùng lý luận này để đề
cao tính độc đáo của văn hóa ta, từ đó chấp nhận cả những cổ hủ lạc hậu trong
văn hóa cổ truyền. 


Trong khi đó, bên cạnh lý thuyết tương đối, người ta còn nói
tới sự tiến hóa về văn hóa. Mỗi nền văn hóa phải tiến triển theo những quy luật
chung. 


Quá trình tự hoàn thiện một nền văn hóa đi kèm với sự cộng sinh tiếp biến
các nền văn hóa ngoại lai. Nghịch lý bắt đầu xuất hiện ở chỗ  trong một số trường hợp chính yếu tố ngoại
lai lại có ý nghĩa quyết định chứ không phải yếu tố bản địa


Nếu đi theo hướng
này ta sẽ hiểu hơn và làm tốt hơn công việc tự đánh giá gia tài quá khứ và cũng
như mang lại cho sự hội nhập quốc tế những hiệu quả thực sự.


Học theo những cái đúng, bất kể nó có nguồn gốc từ đâu


Ngoài
lý thuyết, hiện tại, ở nước ta, hoạt động  nghiên cứu văn hóa  nói chung nên tập trung vào những vấn đề nào,
những mặt nào, lĩnh vực nào ?


Tôi
hơi ngại dùng hai chữ tập trung.Tôi muốn nói những việc không thể bỏ qua. Trong
nghiên cứu có những công việc mà thiếu nó thì mọi việc khác đều vô nghĩa. Như
là nghiên cứu lịch sử văn hóa. Nếu sớm có những người tách ra khỏi cái ngổn
ngang trước mắt để đi vào lo tìm hiểu lịch sử văn hóa Việt, mọi việc trước mắt
sẽ sáng rõ hơn.



khi đi vào  lịch sử, thì nhớ phải có một
quan niệm về văn hóa rộng rãi, trong đó đặt mỗi nền văn hóa trong cái văn mạch
chung mà người ta gọi là địa - văn hóa. Riêng tôi lúc này đây tôi nghĩ rằng nếu
có thời gian thì nhất thiết phải để công sức vào tìm hiểu lịch sử quan hệ văn
hóa của ta với các nền văn hóa khác như văn hóa Trung Hoa,văn hóa Đông Nam Á và trong thời cận hiện đại là văn hóa phương Tây.


Sao
lại đề ra quá rộng như vậy?


 -- Không phải là rộng, đúng việc thì phải
vậy. Khi nhìn sang ngành sử, tôi được biết rằng ta chỉ lo nghiên cứu sử ta.
Khoa nghiên cứu lịch sử ngoại quốc hiện nay ở ta chỉ ở mức độ rất sơ lược. Ta lấy
cớ là ta còn nghèo hãy nghiên cứu mình trước đã.  Thực tế là ta thích ngầm nói với thiên hạ tự
ta là đủ, ta chẳng kém cạnh ai cả. Trong khoa nghiên cứu văn hóa cũng vậy.  Ở trên tôi đã nói, ngoài việc  tìm đọc các thứ lý luận chay,  còn phải học cách nghiên cứu văn hóa của người
nước ngoài đối với chính nền văn hóa của họ. 
Ai sẽ bắt đầu bây giờ, nếu không là các bạn trẻ.


Nhân
đây, tôi có một đề nghị với cả những người nghiên cứu văn hóa lẫn những người
quản lý việc này nói chung.


--
Điều gì vậy?


Hiện
nay  các học giả quốc tế đang rất quan
tâm đến Việt Nam và họ đang có  nhiều
phát hiện. Nhưng tất cả những thành tựu của họ lại xa lạ với  giới khoa học xã hội nước ta. Về phần mình,
sau khi nói rằng VN có một nền văn hóa
vô cùng rực rỡ không kém một ai, các nhà nghiên cứu VN có thói quen cho rằng chỉ
ta là mới hiểu được ta. Với các thành tựu của người nước ngoài, ta chỉ sử dụng
một vài tên tuổi làm nền và giúp vào việc minh họa cho quan niệm của người
trong nước. Ngoài ra nếu không đả kích thì cũng lờ tịt. 


Với khu vực lý thuyết có những tài liệu người ta đã cho tiền để in, mình cũng dịch qua loa  rồi sau đó xếp xó.


Thêm một ví dụ nữa. Đầu những năm 2000, có một cuốn
Bách khoa toàn thư văn hóa học thế kỷ XX đã được dịch từ tiếng Nga ra tiếng Việt.
Nhưng trong mạch sách công cụ đã được in ở Nga nó chỉ là loại xoàng. 


Với các vị
gọi là quyền uy, những người đang cầm chịch về nghiên cứu văn hóa ở ta việc dịch
in lý thuyết văn hóa học ở ta quyết định 
cho dịch  cuốn Bách khoa nói trên
là đương nhiên.


 Họ tự coi là đã cởi mở lắm.


 Nhưng với tôi, mặc dầu là người chen ngang vào nghiên cứu văn
hóa , tôi phải tìm ra cách đi khác.


Tôi
thiết tha mong các đồng nghiệp đang đi vào nghiên cứu văn hóa nhất là các bạn
trẻ học lấy ngoại ngữ, trực tiếp đọc vào các lý thuyết mới về văn hóa mà ở trên tôi nói, đồng thời với việc  đọc các tài liệu nghiên cứu lịch sử và văn
hóa Việt Nam của người nước ngoài. Từ đó các bạn sẽ tìm ra con đường đi của
mình, phương pháp thích hợp với mình.


Sở
dĩ tôi muốn nói điều này cả với các nhà
quản lý công tác nghiên cứu bởi lẽ sau. Các cán bộ trẻ không thể làm việc một
cách nghiệp dư tài tử như tôi. Họ phải gắn bó với những yêu cầu, những đơn đặt
hàng của nhà nước. Để lập danh. Mà cũng để kiếm sống. Nếu trong các bài giảng
trong nhà trường, các thầy giáo không sử dụng các tài liệu này; nếu trong các
công trình nghiên cứu ban đầu là các luận án thạc sĩ, tiến sĩ, không có yêu cầu
bắt buộc phải tham khảo các tài liệu này, thì các nhà nghiên cứu trẻ sẽ không
bao giờ tự động tìm đọc cả. Nếu như chỉ thỉnh thoảng báo chí có được một vài
bài viết ngả sang cái hướng này thì nhanh chóng chúng cũng bị quên lãng.

Chuyên gia Nga cảnh báo: Tình hình Biển Đông rất nguy hiểm

>> Tiền đang chảy đi đâu?
>> Hillary Clinton sẽ đắc cử Tổng thống?
>> Tiền rải quảng trường, người Hàn không thèm lượm
>> Ăn cắp hàng hiệu, 5 du khách Việt bị Singapore phạt tù
>> “Hạ hồng” của Phạm Duy phát hành tại Việt Nam sau 41 năm


An Công

VietTimes - Tại khu vực này, Trung Quốc sẽ thiết lập các vùng phòng không, xuất hiện các vũ khí tên lửa, tạo ra những "tàu sân bay không thể chìm" có nhiệm vụ giám sát đường "lưỡi bò" - khu vực rộng 2,2 triệu km2, tương đương diện tích bề mặt 80% Biển Đông.

Đây là quan điểm nhất trí của những người tham dự hội thảo quốc tế được tổ chức tại Moscow. Hội thảo đã thảo luận những vấn đề tranh chấp lãnh thổ tại các vùng biển chưa được phân chia như Bắc Cực, Biển Caspian và Biển Đông. Trong đó, Biển Đông là chủ đề chính.

Tuần này, Quốc hội sẽ có nữ Chủ tịch đầu tiên trong lịch sử?

>> Vợ ăn đong từng bữa ôm chiếc hộp 6 ngăn tiền tỷ
>> Giải cứu một nền y học méo mó
>> Cái ác trỗi dậy, vì người Việt không còn niềm tin
>> Bỏ việc giám đốc ngân hàng, trồng rau sạch 2 tỷ đồng/tháng
>> Cty trúng thầu đường ống Sông Đà: Vốn là nhà máy của quân đội TQ


P.Thảo

Dân Trí - Theo chương trình nghị sự, tuần này Quốc hội sẽ bắt đầu phần công tác nhân sự, bắt đầu từ sáng thứ Tư, 30/3 với việc miễn nhiệm người đứng đầu Quốc hội. Người được Trung ương Đảng giới thiệu ứng cử chức vụ Chủ tịch Quốc hội lần này là bà Nguyễn Thị Kim Ngân.

Bắt đầu từ sáng 30/3, Quốc hội nghe tờ trình của UB thường vụ Quốc hội về việc miễn nhiệm Chủ tịch Quốc hội – Chủ tịch Hội đồng bầu cử quốc gia.

Miễn nhiệm là 'đảo chính hợp hiến'?

>> Cuộc chiến… cái váy
>> Cảnh quan đường Tôn Đức Thắng
>> 300 cây xanh cổ thụ giữa trung tâm sắp bị đốn hạ, dân Sài Gòn tiếc nuối
>> Khi kẻ cướp là một bà già
>> Ông lão trong túp lều tranh ‘cưa đổ’ cô thôn nữ xinh đẹp kém 43 tuổi


Luật sư Lê Quốc Quân

BBC - Ba nhân vật quan trọng nhất của Nhà nước Việt Nam là Chủ tịch quốc hội, Chủ tịch nước và Thủ tướng Chính phủ sẽ bị "miễn nhiệm" trong vòng 10 ngày tới. Theo Đại từ điển Tiếng Việt[1] thì "miễn nhiệm" nghĩa là "không cho giữ chức vụ khi chưa hết nhiệm kỳ".

Nói cách khác, họ sẽ vĩnh viễn đi vào lịch sử như là những nhân vật bị "phế truất" mặc dù chỉ còn mấy tháng nữa là sắm tròn một vai, cụ thể như Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ hai tháng nữa là tròn 10 năm làm thủ tướng.

7 nỗi lo lớn của dân tộc, lo cả ngoại xâm và nội xâm

>> Chúng ta chết mòn vì bị đầu độc
>> Quan hệ thân hữu bóp chết việc làm ăn chân chính
>> Ruốc nhuộm phẩm màu chỉ để bán cho người vùng cao?
>> Liệu người dân sẽ phải chấp nhận chuyện “tất cả cùng đúng”?
>> ‘Tàu lạ’ giết ngư dân - ‘Tàu buồm hiện đại nhất thế giới’


NGỌC QUANG

(GDVN) - Đó là Trung Quốc xâm phạm chủ quyền; lo quốc nạn tham nhũng; lo kỷ luật, kỷ cương không nghiêm; lo suy thoái đạo đức xã hội...mà đại biểu Võ Thị Dung nêu.

Sáng nay (28/3), Đại biểu Võ Thị Dung đã khiến nghị trường sôi động hẳn lên khi đề cập tới 7 vấn đề hệ trọng mà đất nước đang phải đối mặt: 

Thứ nhất là nỗi lo về ngoại xâm. Trung Quốc đã ngang nhiên xâm chiếm biển đảo của nước ta, trước đây là quần đảo Hoàng Sa, nay là một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa.

Hiến kế cho ngài thủ tướng làm người tử tế

>> Người tử tế
>> Vì sao người công giáo có tỉ lệ ly hôn thấp ?
>> Tin nóng: Diễn viên Minh Béo bị bắt giữ ở Mỹ
>> Thủ tướng: Lấy bác sĩ đi làm Ban quản lý dự án là hại anh em
>> Há ra là đoàn xe của Tổng bí thư...


FB Lưu Trọng Văn

Vậy là chỉ còn vài ngày nữa thôi ngài chính thức rời chính trường, rời quyền lực. Phải mất khá lâu đấy để ngài và các cộng sự của ngài có thể quen được với cái sự thật đáo để này, cái khoảng trống mênh mông này trước khi ngài tự khuyên ngài và các cộng sự về vườn của ngài: Ráng làm người tử tế.

Gã có lần nghe nhà văn Trần Công Tấn một người có mối quan hệ với không ít chính khách hàng đầu quốc gia kể rằng, khi còn quyền lực mỗi lần ngài Lê Đức Thọ vào Sài Gòn là kìn kịt quan chức xếp hàng tới chào. Nhưng khi hết quyền thì một lần bác nhà văn tới thăm ngẩn tò te vì sự vắng vẻ đến rợn người.

Ngân hàng được ‘gác cơ’, dân bị lép vế

>> Chuyện "Phim tui đến Cannes" và bi hài tin vịt cồ
>> Ngọc Trinh “gột sạch” lần cuối…
>> Đừng biến bác sĩ thành "mồi ngon" của dư luận
>> Người nhà nữ sinh bị cưa chân yêu cầu bồi thường 1 tỉ đồng
>> Tuyên bố ‘ráng làm người tử tế’ của Thủ tướng Dũng gây chú ý


PHƯƠNG LOAN

(PL)- Ngân hàng nợ người dân gấp 10 lần dân nợ ngân hàng nhưng ngân hàng được ưu tiên thi hành án trước thu hồi nợ trước, còn người dân thì sẽ xem xét trả nợ sau.

Sáng 24-3, Cục Thi hành án dân sự (THADS) TP.HCM đã đến lập biên bản kê biên căn nhà duy nhất của ông Trần Seng ở 1135 Trần Hưng Đạo, phường 5, quận 5 (TP.HCM) để đảm bảo việc trả nợ cho Ngân hàng Việt Hoa. Ông Trần Seng đã phản đối quyết liệt, rằng đây là “việc làm không sòng phẳng và không tuân theo pháp luật”…

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

Bác sĩ còn vậy, huống chi một thằng y tá (*)

>> Cuộc chiến… cái váy
>> Cảnh quan đường Tôn Đức Thắng
>> 300 cây xanh cổ thụ giữa trung tâm sắp bị đốn hạ, dân Sài Gòn tiếc nuối
>> Khi kẻ cướp là một bà già
>> Ông lão trong túp lều tranh ‘cưa đổ’ cô thôn nữ xinh đẹp kém 43 tuổi


Trương Duy Nhất

MGNK - Ông Dũng và khát vọng tử tế

Hôm nghe câu “ráng làm người tử tế” của ông Dũng trong buổi chia tay Chính phủ, tôi không tin ông lắm. Thiên hạ cũng vậy. Thấy dân tình sục sôi chửi, hơn là chia sẻ, cảm thông.

Nhưng hôm nay. Nghe ông tiếp tục nói về việc bổ nhiệm bác sĩ làm dự án, thì tôi tin ông. Rất có thể, khi đã về vườn rồi thì ông đã biết tự ngẫm, và có… khát vọng tử tế thật!

ĐH Y dược TP HCM phải giải trình hàng loạt sai phạm

>> Chúng ta chết mòn vì bị đầu độc
>> Quan hệ thân hữu bóp chết việc làm ăn chân chính
>> Ruốc nhuộm phẩm màu chỉ để bán cho người vùng cao?
>> Liệu người dân sẽ phải chấp nhận chuyện “tất cả cùng đúng”?
>> Hai Bộ đổ trách nhiệm cho nhau, người tiêu dùng ăn chất độc


Lan Hạ

VNExp - Báo cáo khống số lượng giảng viên, cấp bằng sai quy định... ĐH Y Dược TP Hồ Chí Minh phải giải trình với Bộ Giáo dục, Bộ Y tế trước 30/6.

Theo kết luận thanh tra, năm 2005, Bộ Giáo dục và Đào tạo có văn bản cho phép Đại học Y dược TP HCM và Đại học Tây Nguyên được liên kết đào tạo 70 chỉ tiêu bác sĩ, dược sĩ cho các tỉnh Tây Nguyên, lấy trong tổng chỉ tiêu tuyển sinh năm 2005 của Đại học Tây Nguyên, trong đó có 50 chỉ tiêu ngành Dược và 20 chỉ tiêu ngành Bác sĩ Răng hàm mặt.

Quan chức Việt ngồi nhiều: Ẩn ý của người Mỹ

>> Người tử tế
>> Vì sao người công giáo có tỉ lệ ly hôn thấp ?
>> Việt Nam bị hạn, mặn, Liên Hợp Quốc đề nghị hỗ trợ
>> Thủ tướng: Lấy bác sĩ đi làm Ban quản lý dự án là hại anh em
>> Liệu người dân sẽ phải chấp nhận chuyện “tất cả cùng đúng”?


Thành Luân

Đất Việt - Theo ông Trần Quốc Thuận, sự biến chất đáng lên án nhất là người ta vô tâm trước sự đau khổ, nghèo khổ của người dân. 

"Tại sao Quốc hội Mỹ ra một nghị quyết gì là chính phủ phải ngừng làm việc? Ở Việt Nam có quyền lực như vậy không? Ở nước khác, theo luật, họ chi tiết hóa các khoản chi, nhà thầu nọ, nhà thầu kia. Còn ở Việt Nam, liên quan đến nhà thầu Trung Quốc, người dân ai cũng biết, truyền hình cũng nói công khai, đó là thời gian thi công kéo dài, giá lúc đầu rẻ nhưng cuối cùng hóa đắt.

Xài ‘luật rừng’ với người Nhật Bản rất dễ… chết

>> Mười phương thức để thao túng dư luận
>> Phát hiện mè đen bị nhuộm than pin tại Phú Yên
>> Đây là lí do người đi muộn lại dễ thành công hơn
>> TT Dũng bị tố vay nợ ngập đầu… WB cắt tiền ODA, Việt Nam nguy!
>> Bắc Kinh "nổi giận" vì Panama mời lãnh đạo Đài Loan ngang hàng Trung Quốc


Quốc Hùng - TBKTSG

TGTT - Và khi có một doanh nghiệp Nhật đầu tư và đánh giá nơi đó có môi trường sản xuất tốt thì sẽ kéo theo các nhà đầu tư Nhật khác vào đầu tư. Tiếng tốt lan truyền và tiếng xấu cũng lan truyền.

Bao nhiêu nỗ lực của Chính phủ và chính quyền các địa phương trên cả nước nhằm cố gắng thu hút vốn đầu tư của doanh nghiệp Nhật Bản vào Việt Nam có thể sẽ bị tổn thương nặng nề với cách hành xử theo kiểu “luật rừng” mới đây của chủ đầu tư phát triển hạ tầng khu công nghiệp Tân Đức, tỉnh Long An.

Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Biển Đông và Mê Kông, 2 gọng kìm Trung Quốc thống trị Đông Nam Á

>> Có căn cứ khởi tố vụ án chặt 500 cây xà cừ trên đường Nguyễn Trãi?
>> Cty trúng thầu đường ống Sông Đà: Vốn là nhà máy của quân đội TQ
>> Phó thủ tướng yêu cầu rà soát dự án đường nước sông Đà
>> Nhân tai bắt nguồn từ sự coi thường sinh mạng con người
>> Ông Giám đốc người Nhật 77 tuổi và nỗi xấu hổ cho người Việt


HỒNG THỦY

(GDVN) - Bắc Kinh đặt mục tiêu rõ ràng là "chiếm đất" ở Biển Đông và "chiếm nước" ở thượng nguồn Mê Kông, kiểm soát nguồn nước ngọt quan trọng của các nước hạ nguồn.

Giáo sư Thitinan Pongsudhirak thuộc Khoa Khoa học Chính trị, Đại học Chulalongkorn ngày 25/3 bình luận trên Bangkok Post, cách thức hành xử của Trung Quốc trong khu vực ngày càng trở thành tâm điểm chú ý của dư luận. Xu thế trỗi dậy không thể đảo ngược của Trung Quốc có khả năng trở thành nguồn gốc căng thẳng và xung đột tiềm tàng ở Đông Nam Á.

“Chỉ đổi tên tinh bột bắp thành tinh bột ngô, mất thêm 6 tháng chờ”

>> Obama: Tôi đến Cuba để chôn sâu tàn dư cuối cùng của Chiến tranh Lạnh
>> Bắt 2 người giả danh nhà báo để tống tiền
>> Hợp đồng giết người thuê tiền tỷ của trùm ma túy từng là công an
>> Bắc Kinh "nổi giận" vì Panama mời lãnh đạo Đài Loan ngang hàng Trung Quốc
>> Quên gạt chân chống phạt 3 triệu: Chỉ phạt hành vi...cố ý


Hồ Huệ

(HQ Online)- Đó là câu chuyện mà ĐB Phạm Khánh Phong Lan (TP.HCM), Phó Giám đốc Sở Y tế TP.HCM, Chủ tịch Hội dược học TP.HCM chia sẻ tại Hội trường Quốc hội sáng 25-3 khi thảo luận về Dự án Luật Dược (sửa đổi).  

Một câu chuyện buồn

ĐB Phạm Khánh Phong Lan nói: Ở TP.HCM có một câu chuyện buồn. Một doanh nghiệp nộp hồ sơ xin cấp số đăng ký sản phẩm thuốc, theo quy định là 6 tháng cơ quan quản lý phải trả lời nhưng khi gần hết thời gian, cơ quan nọ gọi doanh nghiệp lên yêu cầu chỉnh sửa một chi tiết, "đổi tên tinh bột bắp thành tinh bột ngô, thế là mất toi thêm 6 tháng".

‘Một ông nông dân gánh bốn ông công chức béo thì nguy lắm’

>> Tiền đang chảy đi đâu?
>> Hillary Clinton sẽ đắc cử Tổng thống?
>> Tiền rải quảng trường, người Hàn không thèm lượm
>> Ăn cắp hàng hiệu, 5 du khách Việt bị Singapore phạt tù
>> “Hạ hồng” của Phạm Duy phát hành tại Việt Nam sau 41 năm


TRÀ PHƯƠNG

(PLO)- Bộ máy hành chính quá cồng kềnh, ngân sách thu không đủ nuôi đội ngũ công chức. Một ông nông dân cõng bốn ông công chức béo thì nguy lắm.

Tại phiên thảo luận tổ Quốc hội diễn ra ngày 24-3, đại biểu Quốc hội (ĐBQH) Đỗ Văn Đương (TP.HCM) bắt đầu bài phát biểu của mình bằng sự lo lắng đối với tình hình thu chi ngân sách nhà nước. Ông Đương cho biết nợ nước ngoài, bội chi ngân sách ngày càng tăng, trong đó ngân sách chi thường xuyên chiếm số lượng lớn. Cụ thể, chi thường xuyên khối hành chính lên đến 400.000 tỉ đồng so với thu ngân sách chỉ 1 triệu tỉ đồng. “Nếu tăng lương sẽ tiêu hết số ngân sách này. Thu ngân sách không đủ nuôi bộ máy hành chính nhà nước. Đây là vấn đề rất nguy hiểm” - ông Đương lo ngại.

Hành xử theo kiểu "luật rừng"!

>> Chuyện "Phim tui đến Cannes" và bi hài tin vịt cồ
>> Ngọc Trinh “gột sạch” lần cuối…
>> Đừng biến bác sĩ thành "mồi ngon" của dư luận
>> Người nhà nữ sinh bị cưa chân yêu cầu bồi thường 1 tỉ đồng
>> Tuyên bố ‘ráng làm người tử tế’ của Thủ tướng Dũng gây chú ý


Quốc Hùng

(TBKTSG Online) - Bao nhiêu nỗ lực của Chính phủ và chính quyền các địa phương trên cả nước nhằm cố gắng thu hút vốn đầu tư của doanh nghiệp Nhật Bản vào Việt Nam có thể sẽ bị tổn thương nặng nề với cách hành xử theo kiểu “luật rừng” mới đây của chủ đầu tư phát triển hạ tầng khu công nghiệp Tân Đức, tỉnh Long An.

Sự việc gây ồn ào xảy ra trong khoảng một tuần qua khi Công ty cổ phần đầu tư Tân Đức – chủ đầu tư phát triển hạ tầng khu công nghiệp Tân Đức (xã Đức Hòa Hạ, huyện Đức Hòa) - đã dựng rào chắn barie, đặt trụ bê tông và đổ đất chắn ngang trước cổng ra vào nhà máy của Công ty TNHH Tango Candy ở khu công nghiệp này, chỉ vì doanh nghiệp này không đồng ý đóng phí hạ tầng theo mức mà Tân Đức yêu cầu.

​Không dám nói hết

>> Mười phương thức để thao túng dư luận
>> Phát hiện mè đen bị nhuộm than pin tại Phú Yên
>> Đây là lí do người đi muộn lại dễ thành công hơn
>> TT Dũng bị tố vay nợ ngập đầu… WB cắt tiền ODA, Việt Nam nguy!
>> Bắc Kinh "nổi giận" vì Panama mời lãnh đạo Đài Loan ngang hàng Trung Quốc


LÊ KIÊN

TTO - Đồng thời với quan hệ đại biểu với đại biểu trong nghị trường là quan hệ cấp trên với cấp dưới, cấp có quyền lực và cấp thừa hành. Cấp dưới e dè cấp trên, phát biểu mà sợ bị mất lòng nên không ai dám nói.

“Tôi biết nhiều đại biểu không dám nói hết điều muốn nói vì phải suy nghĩ được gì, mất gì” - đại biểu Nguyễn Thị Quyết Tâm (TP.HCM) đã “thay lời muốn nói” của không ít đại biểu Quốc hội tại phiên họp tổ thảo luận các báo cáo tổng kết nhiệm kỳ ngày 23-3. Trong khi một số đại biểu khác tâm sự đôi lúc rơi vào tình trạng “lực bất tòng tâm”.

‘Không được vay vốn ODA, có khi lại tốt cho Việt Nam’

>> Quên gạt chân chống phạt 3 triệu: Chỉ phạt hành vi...cố ý
>> Hai bộ trưởng Bỉ xin từ chức sau vụ tấn công khủng bố
>> Nóng: Bảo vệ ở nhà máy hạt nhân Bỉ bị bắn chết, mã an ninh đã mất
>> Bị cướp giật nhưng ‘ngán’ báo công an, tại sao?
>> Lợn hen, người hen, truyền thông hen hay quản lý hen?


CHÂN LUẬN thực hiện

(PL)- “Vốn vay ODA không phải là bữa trưa miễn phí” - TS Võ Đại Lược.

Trong vài năm tới, nếu ODA kết thúc thì đó là điều tốt”. TS Võ Đại Lược, Tổng Giám đốc Trung tâm Kinh tế châu Á-Thái Bình Dương,  nêu quan điểm xung quanh câu chuyện tới đây Việt Nam có thể không còn được vay vốn ODA ưu đãi nữa.

Sự mất trí đã tới giới hạn

>> Mảnh vỡ ở Mozambique gần như chắc chắn của MH370
>> Người phụ nữ vứt 400 triệu ra đường và cái kết bất ngờ
>> Elizabeth Phú - Nữ cố vấn tổng thống
>> Chuyện tình của chàng Tây buôn gánh bán bưng ở Sài Gòn
>> Bài học đáng giá hơn cả chục nghìn USD: Khi đại gia đưa kiều nữ đi sắm đồ hàng hiệu


Đỗ Trọng

Bauxite VN - Vietnamnet chiều 23/3/2016 đưa tin: Tòa đã tuyên án ông Vinh tức Ba Sàm 5 năm tù và bà Thúy 3 năm tù, do vi phạm Điều 258 Bộ Luật Hình sự của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việ Nam. Ông Vinh đã đăng 2397 bài trên hai blog là Dân Quyền và Chép Sử Việt, trong đó có 24 bài vi phạm Điều 258, nội dung sai sự thật, xuyên tạc đường lối chính sách của Đảng, bôi nhọ lãnh đạo, làm mất uy tín của Đảng và làm mất lòng tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng.

Đài Loan yêu cầu VN sửa tên đội tuyển vì vấn đề chủ quyền

>> Anh đi rồi
>> Giải cứu một nền y học méo mó
>> Cái ác trỗi dậy, vì người Việt không còn niềm tin
>> Đừng như anh ấy
>> Cty trúng thầu đường ống Sông Đà: Vốn là nhà máy của quân đội TQ


VOA - Đài Loan vừa yêu cầu Việt Nam sửa sai sót liên quan đến tên đội tuyển bóng đá quốc gia của nước này, hiện đang ở Việt Nam chuẩn bị cho kỳ thi đấu thứ 5 với đội tuyển Việt Nam cho vòng loại World Cup 2018, trong các tài liệu liên quan đến trận đấu.

China Post trích lời Phát ngôn viên của Bộ Ngoại giao Đài Loan Eleanor Wang cho biết các tài liệu quảng cáo mà nhà tổ chức Việt Nam in ra cho trận đấu giữa hai đội tuyển đã gọi đội tuyển quốc gia Đài Loan là đội “Đài Bắc của Trung Quốc” thay vì tên chính thức là “Đài Bắc (người Trung Quốc),” một động thái mà nước này cho là có thể khiến mọi người có ấn tượng rằng Đài Loan là một phần của Trung Quốc.

Tin vịt cồ vẫn cứ tương lên báo!

>> “Muốn thằng chống gậy” - ừ, tôi sĩ diện hão!
>> Độc quyền đẩy giá thuốc quá cao
>> Hộp thuốc nhập 200USD nhưng bệnh nhân phải mua với giá 14 triệu
>> Đây là lí do người đi muộn lại dễ thành công hơn
>> Nao lòng trước tà áo dài của phụ nữ Sài Gòn xưa


FB Bổn Đình Nguyễn

Theo báo Tuổi Trẻ, cái phim này làm gan gửi đến xin tham dự LHP lừng danh Cannes, và vì lịch sự họ gửi thư trả lời: "Chúng tôi cảm ơn ông bà đã gửi phim. Đến giữa tháng 4 chúng tôi sẽ họp báo công bố các phim được chọn. Nếu phim ông bà được chọn chúng tôi sẽ gửi thư thông báo trước".

Chỉ có chừng đó thôi mà bọn báo láo giựt tít là ... đã được tuyển chọn tại LHP Cannes 2016, lòe bịp như sau: "Vượt qua hơn 1000 bộ phim được gửi về tham sự Cannes, Đời Như Ý được hội đồng thẩm định đánh giá khá cao về kỹ thuật, nội dung và diễn xuất. Bộ phim của đạo diễn Vương Quang Hùng được lọt vào danh sách tuyển chọn".

Phải hủy thầu, đó là mệnh lệnh của nhân dân Việt Nam!

>> Có căn cứ khởi tố vụ án chặt 500 cây xà cừ trên đường Nguyễn Trãi?
>> Cty trúng thầu đường ống Sông Đà: Vốn là nhà máy của quân đội TQ
>> Phó thủ tướng yêu cầu rà soát dự án đường nước sông Đà
>> Nhân tai bắt nguồn từ sự coi thường sinh mạng con người
>> Ông Giám đốc người Nhật 77 tuổi và nỗi xấu hổ cho người Việt


FB Hoang Nguyen Van

Mệnh lệnh của nhân dân Việt Nam: PHẢI HỦY THẦU, MUA ỐNG NƯỚC NHẬT, MĨ

Người ta sẵn sàng bỏ 1,5 tỷ USD (tương đương trên 33 nghìn tỷ VND) chỉ để thỏa... "mơ ước" là xây cái Tháp truyền hình cao nhất thế giới nhưng không sử dụng đến.

Người ta sẵn sàng bỏ hàng chục nghìn tỷ đồng để xây quần thể tượng đài, bảo tàng, quảng trường trên khắp các địa phương trong cả nước mà 1.400 tỷ đồng ở tỉnh nghèo Sơn La là ví dụ.

Các Bộ phối hợp chặt chẽ, sao dân vẫn phải ăn đồ bẩn?

>> Anh đi rồi
>> Giải cứu một nền y học méo mó
>> Cái ác trỗi dậy, vì người Việt không còn niềm tin
>> Đừng như anh ấy
>> Cty trúng thầu đường ống Sông Đà: Vốn là nhà máy của quân đội TQ


NGỌC QUANG

(GDVN) - Ông Đinh La Thăng – Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh đã đặt thẳng câu hỏi này trong buổi họp Chính phủ sáng nay (26/3).

Một trong những vấn đề dư luận đặc biệt quan tâm thời gian qua là thực phẩm bẩn hoành hành trên thị trường, tiếp tục được Chính phủ thảo luận trong buổi họp sáng nay.

Theo báo cáo của Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn – ông Cao Đức Phát, thời gian vừa qua các bộ có trách nhiệm đã phối hợp với nhau rất chặt chẽ, tập chung cao độ để ngăn chặn chất cấm trong chăn nuôi. Đến nay đã chặn đứng nguồn chất cấm từ bên ngoài lãnh thổ Việt Nam.

Tiền thu từ "múc" dầu đi bán sao không để lại cho thế hệ sau?

>> Tiên sư anh Salbutamol
>> "Trời ơi, còn ai dám làm người tốt nữa?"
>> Tiến sĩ giấy và ăn nhậu nhiều
>> Đất nước của những kẻ lười biếng
>> Thực hư câu chuyện Bí thư huyện ủy đào hầm xuyên núi tại Quảng Nam


Bích Diệp

Dân Trí - Ông Nguyễn Văn Phụng – Vụ trưởng Vụ Quản lý thuế Doanh nghiệp lớn cho biết, tại một số quốc gia, ngân sách dồi dào, Hiến pháp các nước này quy định tiền thu được từ khai thác, bán tài nguyên thì phải giữ lại tại một quỹ dành cho thế hệ sau. Tuy nhiên, theo Hiến pháp và pháp luật Việt Nam, khoản này tập trung vào ngân sách.

Người Indonesia cảm thấy xấu hổ, còn người Việt Nam thì sao?

>> Dân bị "hớ" 3.500 tỷ thuế xăng dầu, Bộ tính ra sao?
>> Lũ designer rẻ tiền phá hoại ngành thiết kế như thế nào?
>> Trước Lãnh sự quán Hoa Kỳ không bị tình trạng xe máy leo lên lề...
>> Tội phạm miền ngoài vô Sài Gòn thường ở chung cư cao cấp
>> Hàng trăm giang hồ bảo vệ lễ tang kinh dị của ông trùm than thổ phỉ


Nhàn Đàm (bài viết có sử dụng một số thông tin từ CafeF, Cafebiz)

MTG - Ở thời điểm hiện tại, Việt Nam đang được xem là điểm đến đầu tư đáng chú ý nhất ở khu vực châu Á Thái Bình Dương, khi làn sóng đầu tư của giới doanh nghiệp thuộc hầu hết các quốc gia trong khu vực và trên thế giới đang đổ vào Việt Nam.