Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Mắm tôm, ‘sát thủ’ dễ thương

>> Vừa mua thịt vừa nơm nớp sợ chết!
>> Người Việt tranh ăn, đại sứ quán VN cúi đầu xin lỗi
>> Người Việt đang hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa
>> Giá trị thương hiệu quốc gia Việt Nam thua kém Lào
>> "Đất lành chim đậu nhưng chim chưa đậu đã nhậu hết cả chim"


Mặc Lâm

Đi xa, ghé vào một quán nhỏ xứ người lại gặp người Việt mình giúp việc trong quán, ai lại không vui?

Niềm vui ấy chúng tôi cùng chia sẻ với nhau trong những ngày trôi dạt. Mấy anh em tứ xứ người từ Mỹ sang, kẻ từ Việt Nam bỏ chạy, bạn Sài Gòn, anh Hà Nội, em Nghệ An, đủ cả… lại có cả văn thi sĩ bọt bèo muôn nơi tụ lại, con mắt nheo nheo nhìn nắng xứ Thái như muốn thu cả cái nóng tương tự Sài Gòn cho đỡ nhớ. Tiếng gì thì tiếng khi giọng nói đậm chất Nghệ cất lên thì ôi thôi ai trong chúng tôi cũng trố mắt. Ba cô gái từ Thanh Hóa sang đây làm công kéo chúng tôi ra khỏi giấc mơ Hà Nội lẫn Sài Gòn. Giọng nói như chim non chưa cứng lưỡi, vừa nhanh vừa líu ríu như sợ người nghe không kịp… nghe. Vừa lạ bởi không thể hiểu hết, vừa quen bởi biết đích xác trên thế giới này không nơi nào có cái ngữ âm thân thương đến thế.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét